Bầu trời vẫn đen kịt trước khi bình minh.
Lúc Cố Tỉ Thành và Sở Lạc Ninh trà trộn vào sàn đấu giá, trời vẫn chưa sáng.
Lúc này hai người đang rửa mặt trong nhà vệ sinh.
“Nếu như anh đã có kế hoạch từ trước, vậy chúng ta làm tất cả những điều này làm gì chứ?” Sở Lạc Ninh vừa rửa mặt vừa nói.
“Diễn kịch thì phải diễn cho tròn vai, đây gọi là trên dưới tiếp nhận đấy.” Cố Tỉ Thành vẫn thản nhiên nói.
Sở Lạc Ninh ngẩng lên nhìn anh, “Anh học ban xã hội à?”
“Chưa đi học bao giờ, mù chữ.” Cố Tỉ Thành nói, lại rút giấy ra lau khô mặt, “Cậu Cả Sở muốn vào được đây cũng không khó nhỉ.”
“Lão hồ ly.” Sở Lạc Ninh phụt cười, lại nhìn người đàn ông đang cười tao nhã kia, anh cũng rút giấy ra lau mặt, “Đi thôi chú em.”
Cố Tỉ Thành vẫn cười cười, “Danh hiệu của Thái tử thành phố A tốt hơn cái tên Thái tử giả không đáng tin Sở Húc Ninh kia nhiều.”
“Anh có dám nói câu này cho anh ấy nghe không?” Sở Lạc Ninh vừa đi ra ngoài lại vừa nhìn lão hồ ly đã thay quần áo đi cạnh mình.
“Tất nhiên câu này thì không được rồi.”
Cố Tỉ Thành tỏ ra sợ sệt ngay được. Con người Cố Húc Ninh ngoài mặt thì không giận đâu, nhưng rất thích chơi mấy trò ngấm ngầm. Đám người nhà họ Sở này lúc nào cũng nham hiểm hết. Trước khi có được vợ, anh không thể đắc tội với bất cứ ai trong hai nhà họ Sở này được.
Sở Lạc Ninh xì một tiếng, “Tôi còn tưởng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891345/chuong-3013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.