🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trực thăng đáp xuống vùng ngoại ô, tất cả mọi người lẳng lặng trốn vào trạm tàu điện ngầm.

Cố Tỉ Thành cầm kính viễn vọng nhìn chằm chằm vào cửa trạm.

“Vừa rồi anh nghĩ gì thế?” Sở Lạc Ninh đang đứng cạnh anh bỗng cất tiếng hỏi.

Cố Tỉ Thành không nhìn Sở Lạc Ninh mà vẫn nhìn phía bên đó, “Mèo Poko, chú ý ẩn nấp, âm thầm khóa mục tiêu. Đường Đỏ, cậu liên hệ với bên trạm điện ngầm, trạm này tạm thời dừng hoạt động.”

Sở Lạc Ninh nghe anh sắp xếp, tên của cấp dưới của người đàn ông này đúng là... độc đáo thật.

“Anh vẫn chưa trả lời lại câu hỏi của tôi.”

Cố Tỉ Thành quay qua nhìn Sở Lạc Ninh. Anh nhớ mình từng hỏi Sở Ninh Dực, Sở Lạc Ninh là học sinh giỏi nhất của lớp thiếu niên, tại sao lại chọn anh trở thành Báo Tuyết tiếp theo.

Khi ấy, Sở Ninh Dực đã trả lời anh rằng: Vì mẹ nó không nỡ.

Vì những đứa trẻ này đều được người phụ nữ mà Sở Ninh Dực anh yêu nhất sinh cho anh.

Từ trước tới giờ Cố Tỉ Thành không hề nghĩ rằng Báo Tuyết lại trả lời một cách ích kỷ như vậy, ích kỷ vốn đã là một trò cười rồi.

“Tôi không thích bị người khác tính kế.” Cố Tỉ Thành hờ hững đáp rồi lại cầm kính viễn vọng nhìn ra ngoài.

Bốn giờ năm mươi, bắt đầu có người đi vào trạm tàu điện ngầm

“Làm một câu trắc nghiệm đi.” Cố Tỉ Thành bỗng nói, rồi lại nhìn Sở Lạc Ninh.

Sở Lạc Ninh nhếch miệng, nụ cười không chạm tới đáy mắt. Đây chính là nụ cười nham

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891344/chuong-3012.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy
Chương 3012: Bạch hoành [10]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.