Cố Tỉ Thành tiếp tục cắt rau, “Em cũng nghĩ nhiều rồi, tôi cũng có bạn gái rồi.”
Sở Lạc Nhất ngồi xuống ghế sofa, nhìn bức ảnh đặt trên bàn, trong ảnh, anh đang ôm một cô gái, “Đây là bạn gái anh à, có tướng phu thê ghê.”
“Em gái tôi, Cố Tỉ Tịch.”
“Tây Tây.” Sở Lạc Nhất chớp mắt nhìn cô gái trong khung ảnh, trông qua có vẻ tuổi tác không cách biệt lắm với Cố Tỉ Thành, “Hai người cũng là thai long phượng à?”
(Ở đây chữ Tịch với Tây trong tiếng trung phát âm giống nhau)
Người trong bếp ừ một tiếng, Sở Lạc Nhất bỗng cảm thấy quan hệ giữa cô và anh thân thiết thêm vài phần, “Trùng hợp thật, em cũng vậy đấy, nhưng anh trai em chẳng đáng yêu bằng em đâu.”
Cố Tỉ Thành bật cười, cô gái này đúng là tự luyến thật.
Sở Lạc Nhất nhìn tấm ảnh, không hề động chạm linh tinh vào đồ đạc của anh mà chạy vào phòng bếp, “Ừm, để em giúp anh nhé, nếu không thì ngại lắm.”
Cố Tỉ Thành không phản đối, hất cằm về phía rổ rau cải trên bàn, “Em rửa cái này đi.”
“Tuân lệnh.” Sở Lạc Nhất vui vẻ, cười tít cả mắt đi rửa rau.
Cố Tỉ Thành quay đầu nhìn Sở Lạc Nhất, không có tính tình như một thiên kim tiểu thư, chủ yếu là, cô ấy nhìn nhận mọi thứ sắc nét hơn người khác, ví dụ như chuyện của hai ông anh, cô ấy nhìn ra việc của từng người rất rõ, nhưng cũng chỉ có thể lo lắng thay cho họ thôi.
Bởi vì, tính cách của mỗi người khác nhau, không thể dùng vài câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891215/chuong-2883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.