Thấy Sở Lạc Nhất không nói gì nữa. Sở Húc Ninh khẽ giơ tay lên, “Đi ăn cơm đi, nếu không lát nữa nhà ăn đóng cửa đấy.”
“Cho nên, người anh yêu kết hôn rồi, anh lập tức từ bỏ quyền được yêu người khác hả? Nếu như anh đã nói tình yêu tốt đẹp nhất là đặt trái tim vào ngăn tim rỗng của nhau, vậy thì nếu chị Huyên Huyên và anh Húc Hiên yêu nhau rồi, trái tim của anh, đặt được vào đâu cơ chứ?”
Giọng Sở Lạc Nhất không to lắm, nhưng Sở Húc Ninh nghe rất rõ ràng.
Cô dùng cách nói của anh để phản bác lại anh.
Sở Húc Ninh ngẩng đầu, trong ánh mắt hiện ra vẻ mơ hồ.
“Anh chỉ không tìm thấy tim mình nữa rồi thôi. Anh hiểu nhầm rằng anh đã đặt nó lên người chị Huyên Huyên. Tiếc rằng, trên cơ thể chị Huyên Huyên không có ngăn tim nào thừa ra để tiếp nhận trái tim của anh cả. Tại sao anh không dám tìm nó về, đặt lên người xứng đáng hơn. Có người đã dành sẵn một ngăn trống cho anh rồi đấy, không phải thế sao?”
Sở Húc Ninh khẽ giơ tay lên, “Ra ngoài đi.”
“Anh là một kẻ nhát gan, chị Huyên Huyên chẳng qua cũng chỉ là người để anh ngụy trang lừa dối chính mình. Anh không dám yêu, anh tự ti, cảm thấy mình không xứng với chị Niệm Niệm. Anh tự ti cảm thấy rằng anh không xứng có được tất cả mọi thứ tốt đẹp trên đời này, cho nên anh tự lừa mình dối người cho rằng trái tim của mình đã trao cho người khác, không dám thừa nhận rằng người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891213/chuong-2881.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.