“Phải rồi, chị còn chuẩn bị cho em một tin khiến tim em rét lạnh nữa đây. Bộ phim mà Mạch Thụy cầm kịch bản trong tay sắp khởi quay rồi. Biết gì không, người đang ông chiếm được bản quyền chính là cha nuôi của cô ta, không sai, người cha nuôi này chính là kiểu cha nuôi mà em nghĩ đấy, cho nên em biết mà, đúng là một bầy khốn nạn.” Sư Niệm nằm trên sofa ngắm nghía móng tay của mình nói, “Bên đó chọn ba đẹp trai đóng nhưng bị ba đẹp trai vả mặt từ chối rồi. Con khốn đó còn đến tận cửa khiêu khích chị kêu có thể cho chị một vai nữ phụ nữa chứ.”
Kiều Vi Nhã nắm chặt lấy góc áo của mình, “Có phải nếu khởi quay rồi sẽ không còn cách nào nữa không ạ?”
“Cách thì chắc vẫn sẽ có thôi, nhưng giờ thì chưa.” Sư Niệm thành thật nói.
Kiều Vi Nhã khẽ cúi đầu, cậu ta phải tập quân sự cả tháng này, lấy đâu ra thời gian trở về đấu với lũ khốn kia đây?
“Ba em đâu ạ? Ba em cũng không có cách gì sao?” Sở Lạc Nhất vội hỏi chen vào.
“Ba em nói rồi, chuyện này nếu để sư công ra tay thì Sở Lạc Duy cả đời này sẽ bị chụp cái mũ con trai của Sở Ninh Dực, cũng có nghĩa là chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng thôi.” Sư Niệm nói lại cho hai cô biết những lời mà Phong Phong đã nói.
Sở Lạc Nhất và Kiều Vi Nhã nhìn nhau, lúc này đúng là tim rét lạnh thật rồi.
Kiều Vi Nhã đang định nói gì đó, nhưng lại thấy Sở Lạc Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891201/chuong-2869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.