Xe ô tô của trường?
Trong đầu Kiều Vi Nhã hiện lên một loại công cụ giao thông không phải là sinh vật, sau đó quả quyết nằm xuống, “Cậu đi đi, tôi đi xe trường.”
Có vẻ như xe trường cũng chẳng có gì không tốt, ít nhất giờ trên xe đều có điều hòa cả rồi, đã thế còn có thể giao lưu tình cảm với các bạn sinh viên mới nữa.
Sở Lạc Duy nheo mắt nhìn người đã nằm xuống giường, phụt cười một tiếng, “Tôi không nói với cậu hai tiếng sau là xe chạy rồi, cũng có nghĩa là sau khi báo danh xong là xuất phát luôn, giờ cậu đã không còn đủ thời gian nữa đâu.”
Kiều Vi Nhã: “...”
Kiều Vi Nhã tức giận bật dậy, trừng mắt nhìn cậu, sau đó bắt đầu đứng dậy thu dọn đồ đạc, “Từ đây đến trường ít nhất cũng phải mất một tiếng đồng hồ, cậu cứ cố gắng lên nhé.”
Sở Lạc Duy nói xong dứt khoát quay người đi thẳng.
“Này, con người cậu sao lại như thế hả? Cậu đợi tôi một lát thì chết được à?” Kiều Vi Nhã cả giận nói.
Sở Lạc Duy ngoảnh lại nhìn cô gái đang ở trước cửa buồng tắm, nghĩ một hồi sau đó nghiêm túc nói, “Chết được.” Thế rồi lại phóng khoáng bỏ đi.
Kiều Vi Nhã rủa một tiếng rồi lại tăng tốc đánh răng rửa mặt, sau đó thay tạm một bộ đồ rồi kéo cái vali hôm qua đã sắp xếp đâu vào đấy nhanh chóng xuống nhà.
“Ba mẹ, con không ăn sáng đâu, không kịp nữa rồi, con đi đây.” Kiều Vi Nhã chạy ra ngoài nói vọng lại. Nhưng dù như vậy, cái cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891195/chuong-2863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.