Sở Lạc Nhất: “...” Sở Lạc Nhất nghe vậy liền đóng sầm cửa phòng mình lại, đáng ra cô không nên có lòng tốt nói chuyện với anh mới phải.
Sở Lạc Nhất quay về phòng mình, ôm điện thoại nói với người yêu trên mạng của mình về chuyện này.
[......: Ha ha ha, gái à, mười bảy tuổi là phạm pháp đấy.]
[Lạc Thần: Đó cùng lắm chỉ là lái xe không giấy phép thôi, không bị tóm được thì sẽ không phải là phạm pháp rồi.]
[......: Gái à, em có suy nghĩ này thật kinh khủng, đừng có ôm tâm lý may mắn như vậy, sớm muộn gì cũng bị tóm cho xem.]
[Lạc Thần: Xì, suy nghĩ của đám đàn ông các anh không phải đều giống nhau sao hả?]
[......: Ừm, cái này thì các em có thể loại trừ anh ra, dù sao thì anh cũng vẫn rất chân thành.]
[Lạc Thần: Ha ha ha ha ha ha, có quỷ mới tin anh.]
Sở Lạc Nhất nói chuyện với Sáu Chấm xong, bên cạnh vẫn còn đặt một tập vẽ phác họa, cô lại ngồi nhìn màn hình rồi ngẩn ra.
Nhớ lại trước đây thầy từng nói với cô, bên phía nhà xuất bản sắp tổ chức cho cô một hoạt động, có khả năng là phải lộ mặt.
Nhưng Sở Lạc Nhất lại không hề muốn lộ mặt chút nào.
Nếu như không lộ mặt, cái mọi người thích vẫn là tác phẩm của cô, còn một khi đã lộ mặt rồi thì thân phận của cô cũng sẽ nhanh chóng bị phơi ra ánh sáng.
Sau đó chắc sẽ lại xuất hiện tình trạng: Hóa ra là con gái của Sở Ninh Dực à, chẳng trách vừa vào đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891154/chuong-2822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.