Kiều Vi Nhã chống cằm nhìn Triệu Hân Hân ngồi cách đó không xa: “Tớ nói này, vì sao cậu cảm thấy hứng thú với ba tớ vậy, suốt từ hồi tiểu học cho đến tốt nghiệp cấp ba luôn rồi đấy.”
“Ba cậu chưa bao giờ ký tên bài tập cho cậu, chưa bao giờ đi họp phụ huynh cho cậu. Ba cậu không phải quan lớn nào đó đấy chứ?!”
“Không phải! Được rồi, tôi trả lời câu hỏi này rồi.” Kiều Vi Nhã bắt được chỗ hổng lập tức nói.
“Cậu xấu lắm!” Triệu Hân Hân hô lên.
Kiều Vi Nhã khẽ cười: “Tôi đã trả lời câu hỏi rồi mà, ba tớ thật sự không phải quan lớn gì, không tin cậu hỏi cậu ta đi.” Kiều Vi Nhã nói, chỉ chỉ Sở Lạc Duy.
“Không phải.” Sở Lạc Duy lời ít mà ý nhiều nói.
Sở Lạc Duy đã lên tiếng thì mọi người tất nhiên sẽ tin tưởng, dù sao cậu cũng không biết nói dối.
Kiều Vi Nhã cười híp mắt cầm lấy chai rượu: “Lần này tới lượt tôi.” Cô nói rồi bàn tay xoay mạnh một cái.
Cái chai bắt đầu xoay vòng, Triệu Hân Hân có chút hồi hộp, luôn cảm thấy bất an.
Vậy nên không lâu sau đó miệng chai đã chĩa thẳng về phía cô.
“Ha ha ha ha ha, cái này gọi là phong thủy luân chuyển nè! Tớ hỏi cậu, cậu có thích Sở Vi nhà bọn tớ không?”
“Phụt...” Sở Vi vừa mới nhấp một ngụm bia đã phun thẳng ra ngoài. Cậu hoảng sợ quay đầu nhìn Kiều Vi Nhã: “Nói bậy cái gì đấy hả?”
“Em đã cho anh nói chuyện chưa hả?” Kiều Vi Nhã trợn mắt với Sở Vi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891150/chuong-2818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.