Trong mấy đứa nhóc, Tiểu Bất Điểm là nhỏ nhất, cho nên lấy được nhiều tiền lì xì nhất.
Có điều Tiểu Bảo Bối không có ở nhà nên Thủy An Lạc có chút mất mát.
Đây là lần đầu tiên cô không đón Tết cùng với Tiểu Bảo Bối.
Phong Phong giúp Tiểu Bất Điểm mở một tài khoản, để tự cô bé tiết kiệm tiền, cách tiết kiệm rất đơn giản, tiền mặt đưa cho Phong Phong, anh sẽ chuyển vào tài khoản của cô bé.
Tuy rằng bọn trẻ còn nhỏ, nhưng bọn họ đều theo bản năng mà bồi dưỡng giá trị quan và khái niệm về tiền bạc cho chúng.
Tiểu Bất Điểm hí hửng cầm tiền lì xì của mình khoe với Bánh Bao Rau. Bánh Bao Rau tỏ ra khinh thường, còn tốt bụng cho Tiểu Bất Điểm một bao lì xì nhỏ, ý là: Cậu còn quá nhỏ.
Tiểu Bất Điểm hưng phấn vô cùng, oh yeah một tiếng nhảy qua ôm lấy Bánh Bao Rau hôn một cái, sau đó nhanh chóng chạy đi.
Phong Phong: “...”
Con gái ngốc của tôi ơi, con bị người ta lợi dụng rồi đấy biết không hả?
Tiểu Bất Điểm quay lại trong lòng Phong Phong, cười híp mắt nhìn bao lì xì Bánh Bao Rau cho.
“Tiểu Bất Điểm, sau này ngoài ba mẹ ra, con không được tùy tiện thơm người khác, biết chưa?” Phong Phong nghiêm túc giáo dục.
Tiểu Bất Điểm chớp mắt nhìn ba mình, thản nhiên nói: “Cũng đâu phải con chịu thiệt, con thơm cậu ta thì cậu ta là người chịu thiệt chứ, ha ha ha...”
Thủy An Lạc bị logic này của cô nhóc làm cho phì cười, cái gì gọi là con thơm nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891130/chuong-2798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.