Hơi thở đặc trưng của Mặc Lộ Túc phả lên mặt cô, nóng đến mức cảm tưởng như cháy da.
Tân Nhạc theo bản năng muốn tránh đi, nhưng mà sau lưng cô là cánh cửa cứng ngắc cho nên cô không còn chỗ nào để trốn.
Cô vừa mới nói cái gì cơ?
Hình như vừa nãy cô nói rất nhiều mà, ý của anh là câu nào?
“Cái gì?” Tân Nhạc thực sự không nghĩ ra cho nên chỉ có thể lên tiếng hỏi lại.
Mặc Lộ Túc đưa tay vuốt ve gò má hơi hồng lên của cô, dùng ánh mắt dịu dàng trước nay chưa tùng có nhìn thẳng vào cô, như thể nếu làm như vậy thì anh có thể thu hết vẻ đẹp của cô vào trong đáy mắt của mình.
Tân Nhạc bị Mặc Lộ Túc nhìn chăm chú như thế hai chân bất giác mềm nhũn. Cô nhịn không được phải âm thầm khinh bỉ chính mình. Chẳng phải chỉ là bị một người đàn ông nhìn thôi sao? Có đến mức không tiền đồ thế không chứ?
Nhưng chắc mặt cô không bị đỏ đâu nhỉ, nếu không thì...
“Bộ dạng đỏ mặt của em thật đáng yêu!” Mặc Lộ Túc đột nhiên lên tiếng.
Chân của Tân Nhạc mềm nhũn, suýt nữa ngã sấp xuống, may mà Mặc Lộ Túc vẫn ôm lấy vòng eo của cô nên cô mới không mất mặt mà ngã tuột xuống đất.
Nhưng Mặc Lộ Túc quyến rũ người khác như vậy thực sự tốt sao?
Tân Nhạc cắn răng một cái để đứng vững cơ thể của mình, sau đó hung hăng trợn mắt nhìn Mặc Lộ Túc: “Em đói rồi, em muốn đi ăn cái gì đó.”
Tân Nhạc xoay người muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891076/chuong-2744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.