Mặc Lộ Túc thấy đôi mắt to tròn của cô nhìn mình với vẻ vô tội, anh nghĩ ngợi một lát rồi hỏi, “Đói hả?” Trước đó anh nhớ rằng Tân Nhạc từng nói, lần trước khi mang bầu, cô thích ăn lúc nửa đêm.
Tân Nhạc mím môi gật đầu. Theo bản năng, cô định nói, em muốn tìm gì đó để ăn, nhưng cô phát hiện ra động tác của Mặc Lộ Túc còn nhanh hơn cả cô. Anh đã bung chăn ra bước xuống giường.
Mặc Lộ Túc không nói gì, mở cửa ra ngoài, mở tủ lạnh, nhìn vào bên trong, có thức ăn mà ban ngày dì giúp việc đã xếp vào.
Tân Nhạc ngồi trên giường, chưa bước xuống, bởi vì cô không biết Mặc Lộ Túc đi đâu rồi.
Mười phút sau, Mặc Lộ Túc quay lại, bưng theo một bát mì trứng.
“Ăn tạm cái này trước đi, em còn muốn ăn gì nữa, anh làm cho em.” Mặc Lộ Túc nói xong, đặt bát mì lên bàn, sau đó đặt đôi đũa vào tay cô.
Cho nên không phải Mặc Lộ Túc tự quyết định việc Tân Nhạc ăn cái gì, mà anh chọn làm món nhanh nhất để cô ăn tạm trước, chỉ sợ cô đợi tiếp sẽ đói meo.
Tân Nhạc bỗng chốc thấy sống mũi cay cay khiến khóe mắt cô cũng đỏ lên. Cô nắm chặt đôi đũa trong tay, hơi mím môi lại.
Mặc Lộ Túc cúi đầu nhìn người ngồi yên lặng không hề động đậy kia, “Anh biết em không muốn ăn món này, em ăn tạm một ít, muốn ăn cá cay hả? Anh vừa lấy cá ra rã đông rồi, món đó làm hơi lâu, em ăn cái này...”
Mặc Lộ Túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891060/chuong-2728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.