Thủy An Lạc không biết tại sao Sở Ninh Dực lại làm như vậy, thế nhưng cô tin chắc Sở Ninh Dực sẽ không có ý muốn hãm hại Cố Thanh Trần, dẫu sao đó cũng là em họ của anh. Mặc dù ngoài miệng Sở Ninh Dực không nói gì nhưng chắc chắn anh vẫn luôn để tâm đến những cô, cậu em họ của mình, trước giờ anh cũng thể hiện ra rất rõ ràng.
“Đúng rồi, Tân Nhạc nói tối nay em trai của cô ấy sẽ qua chỗ chúng ta ở, chắc được chứ.” Bây giờ Thủy An Lạc mới nhớ đến việc cần hỏi Sở Ninh Dực.
Thêm một người vào ở cũng không thành vấn đề gì với Sở Ninh Dực, nhưng mà chỗ này thì không được.
“Khu chung cư bên kia vẫn còn phòng trống, có thể cho dọn qua bên đó ở, ở Thấm Tâm Viên không được tiện.” Sở Ninh Dực cau mày nói. Có quá nhiều thiết bị được lắp đặt trong Thấm Tâm Viên, người bình thường quả thật không nên ở đây.
Thủy An Lạc nghĩ nghĩ một chút, cuối cùng cũng không nói cái gì mà “em đã nói rồi sao anh còn như vậy”, cô chỉ nghĩ xem mình nên nói chuyện này với Tân Nhạc như thế nào.
“Em cảm thấy nhất định Tân Nhạc sẽ mắng em mất, không biết đàn anh có bao nhiêu tiền như vậy còn giữ lại làm gì, tại sao cứ nhất quyết phải ở trong căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách đó chứ?” Thủy An Lạc vừa nói vừa cầm điện thoại di động lên, vừa lầm bầm vừa gọi điện cho Tân Nhạc.
Tân Nhạc đang tản bộ cùng với mẹ mình cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891026/chuong-2694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.