Thủy An Lạc chỉ cảm thấy sét đánh cuồn cuộn, đó là em họ anh đấy, em họ ruột thịt đấy, anh làm thế có được không vậy?
“Ngủ đi.” Sở Ninh Dực đoạt lấy điện thoại của cô, kéo người nằm lên ngực mình, sau đó vươn tay tắt đèn.
“À, lúc trước Tiểu An có nói với em muốn làm lễ nhận Bao Đậu làm con gái nuôi. Em thấy không cần phải trang trọng như vậy, hai nhà ăn một bữa cơm là được rồi nhỉ.” Thủy An Lạc nhíu mày nói.
“Đấy là ý của Sở Lăng Phong, anh ta vẫn muốn có một đứa con gái, nhưng sức khỏe của Cố Tiểu An không được tốt.” Sở Ninh Dực không cần nghĩ cũng biết đây là chủ ý của Sở Lăng Phong. Anh và Sở Lăng Phong là cùng một loại người, đều thích con gái, cho nên anh hiểu Sở Lăng Phong.
“Chậc chậc chậc, xem ra con gái anh sau này tha hồ hoành hành rồi.” Thân phận của Bánh Bao Đậu có Sở Lăng Phong làm hậu thuẫn chẳng khác nào được mạ thêm một lớp vàng, năng lực hai người anh của con bé thời gian tới đều không thể khinh thường, chưa nói đến bậc cha chú.
“Con gái anh bây giờ cũng có thể hoành hành được.” Sở Ninh Dực hừ lạnh.
Thủy An Lạc: “...”
Được rồi, con gái anh bây giờ cũng hoành hành được.
Tân Nhạc thấy Thủy An Lạc và Kiều Nhã Nguyễn đều im lặng, nghĩ hẳn là đã ngủ hết rồi. Vậy nên cô bỏ di động lên bàn, nhìn qua phòng tắm một cái, bên trong không còn tiếng nước chảy nữa, chắc anh tắm xong rồi. Tân Nhạc xuống giường đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891006/chuong-2674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.