Phong Phong ôm con gái chơi một hồi mới cất tiếng: “Không cần đâu, cô mất công chuẩn bị lâu như thế rồi, cứ tổ chức bình thường đi ạ.”
“Thế này thì bình thường kiểu gì, đến lúc đó người bị chửi cũng không phải là con gái cậu.” Mẹ Kiều trầm giọng nói.
Phong Phong hơi khựng lại, tay ôm con gái cũng siết chặt, anh đáp: “Cháu sẽ không để chuyện này xảy ra đâu, cô cứ yên tâm.”
Ba Kiều vỗ vỗ lên tay vợ, lại nhìn Phong Phong: “Vậy cậu cứ sắp xếp ổn thỏa, có gì cần thì nói với tôi.”
“Cháu cảm ơn chú!” Phong Phong nói rồi lại bế Tiểu Bất Điểm lên, “Cháu đưa con bé đi ngủ trước.”
Ba kiều không phản đối, nhìn hai ba con họ đi lên rồi mới quay lại nhìn vợ mình: “Em vừa vừa phai phải thôi, có nói thế nào thì nó cũng sắp lấy con gái em rồi. Con cái lớn từng đó rồi em hà tất cứ phải làm khó nó mãi thế.”
Mẹ Kiều ngoảnh lại trừng mắt nhìn chồng mình.
“Nó đối xử với Nhã Nhã nhà chúng ta thế nào chẳng lẽ mấy ngày nay em vẫn chưa nhìn thấy rõ à, không hề thua kém chúng ta chút nào. Vào lúc này nó vừa phải đối phó chuyện bên ngoài, về đến nhà còn phải nhìn cái mặt lạnh băng của em, em cho các con chút thời gian để thở đi chứ.” Ba Kiều nói xong liền đứng dậy, thở dài đi về phòng ngủ.
Mẹ Kiều muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không thốt ra nổi, ngược lại lại cảm thấy hơi tủi thân, sao giờ lại thành bà sai rồi?
***
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890993/chuong-2661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.