Mẹ của Trần Thiến Đồng không khỏi phải lùi lại phía sau một bước.
“Nếu như biết cô ta bị thần kinh, các người thân làm bố mẹ lại vẫn để mặc cho cô ta ra ngoài, thậm chí còn đưa chìa khóa xe cho cô ta là làm sao hả?” Sở Ninh Dực trầm giọng nói.
“Con bé tự cầm chìa khóa đi, chúng tôi căn bản không hề biết chuyện.” Mẹ Trần Thiến Đồng cãi lại.
“Phải.” Sở Ninh Dực cầm chìa khóa trên bàn lên, xoay hai cái trước mặt mẹ Trần Thiến Thần, “Bà Trần, có một số chuyện tôi không nói rõ ràng là vì nể mặt tuổi tác của hai người đã lớn, nếu đã như vậy, vậy không bằng tôi hỏi bà Trần, bà nói chìa khóa là do con gái bà tự ý cầm đi, vậy tại sao cả ba ngày con gái bà đều lái chiếc xe này xuất hiện trước mặt Tân Nhạc, ba ngày các người đều không biết sao?”
Mẹ Trần lùi lại một bước, cơ thể run lên.
“Giờ em họ tôi vẫn còn đang ở trong bệnh viện chưa rõ sống chết thế nào, các người lại dung túng cho con gái mình lái xe đâm người. Tôi có thể để cả nhà các người đoàn tụ với nhau trong tù bất cứ lúc nào đấy nên giờ con mẹ nó bớt lảm nhảm với ông đây mấy cái lời bệnh tâm thần hay thần kinh gì đó đi.” Nói rồi anh liền ném chìa khóa lên bàn, “Tâm thần à, giỏi thì bà đưa bản báo cáo xác nhận bệnh tâm thần cho tôi xem nào.”
Mẹ Trần có vẻ như bị dọa sợ, liền giấu ngay bản báo cáo ra sau lưng.
Thủy An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890879/chuong-2547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.