Thương Huy nhíu mày, nhìn Tân Nhạc như nhìn quái vật.
“Tôi mà xem loại truyện đó sao?” Thương Huy tỏ ý rằng Tân Nhạc rất khó hiểu.
Tân Nhạc nhún vai, cậu không đọc nhưng cuộc đời của cậu là một điển hình của kiểu mẹ chồng ác độc ra tay trong các xê-ri tổng tài nhắm trúng tôi đấy.
“Tân Nhạc, hay là cậu vẫn chưa hết hy vọng với người đang đứng dưới lầu.” Thương Huy nói.
Tân Nhạc sững lại rồi xua xua tay, “Không liên quan gì tới anh ấy, thôi bỏ đi, cậu nói thế nào thì là thế ấy vậy, tôi thay đồ đã, cậu ra ngoài trước đi.”
Thương Huy gật đầu, bước ra ngoài.
Tân Nhạc đi tới bên giường ngủ, cầm lấy điện thoại, tìm số điện thoại của lớp trưởng mà cô mới lưu hôm qua rồi gọi đi. Lớp trưởng nghe máy hơi lâu, giọng cũng rầu rầu.
“Cuối tuần người ta phải nghỉ ngơi, biết không hả? Ai đấy?” Giọng nói rầu rầu của lớp trưởng có phần tủi thân, người đàn ông như thế này không bao giờ biết nổi nóng.
“Lớp trưởng, đừng ngủ nữa, xảy ra chuyện lớn rồi, Thương Huy bị chuyện ngày hôm qua kích thích, hôm nay đòi ba mẹ tôi và ba mẹ cậu ta gặp nhau, phải làm sao đây?”
Tân Nhạc nghe thấy một tiếng “huỵch”, có lẽ là lớp trưởng vừa bật dậy, còn có tiếng dép quèn quẹt lê trên sàn, tiếng Lí Tử gọi cậu ta vào ăn sáng.
“Cậu đi gặp hả?” Lớp trưởng thì thầm hỏi.
Tân Nhạc nghĩ, bây giờ có lẽ lớp trưởng đang trốn trong nhà vệ sinh.
“Nếu không thì phải làm sao giờ? Hay là cậu đưa cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890774/chuong-2442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.