Tân Nhạc hét lên một tiếng sợ hãi. Cô còn chưa kịp phản ứng lại thì cả người đã bị ai đó lôi đi.
Thương Huy đứng vững lại rồi nhìn bóng lưng phía xa xa, khóe miệng của anh ta khẽ giật một cái, người đàn ông kia cũng không đến mức vô tình như Tân Nhạc đã nói nhỉ.
“Mặc Lộ Túc! Anh làm cái gì vậy? Mau buông tôi ra!” Tân Nhạc cố sức giằng tay của mình ra nhưng lại bị Mặc Lộ Túc đè lên xe.
Tân Nhạc hít vào một hơi lạnh, phía sau lưng cô là cửa xe lạnh lẽo như băng.
“Có nhiều lời để nói với cậu ta đến thế sao?” Nhất là khi cô còn cười ngọt ngào như vậy. Cô chưa bao giờ cười như thế trước mặt anh cả.
Nghĩ tới đây thì sự tức giận trong lòng ngực Mặc Lộ Túc càng dâng cao.
Tân Nhạc cố nhịn xuống cảm giác đau đớn. Cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang áp sát mình, vốn là cô đang cảm thấy tội lỗi vì chuyện ở nhà vệ sinh nhưng khi nhìn thấy thái độ này của anh thì Tân Nhạc chỉ cảm thấy nực cười.
Anh đang chất vấn cô đó sao?
Nhưng mà anh dựa vào đâu để làm thế?
“Anh ấy là bạn trai của tôi, tương lai có thể là chồng tôi! Tôi với anh ấy có chuyện để nói cũng là bình thường không phải sao? Dù sao thì tôi không muốn trải qua một cuộc hôn nhân một người thêm một lần nào nữa đâu!” Tân Nhạc gằn từng nói.
Đối với sự chất vấn của Mặc Lộ Túc, Tân Nhạc chỉ cảm thấy vô cùng nực cười.
“Bạn trai?” Mặc Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890770/chuong-2438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.