Hiện giờ Tân Nhạc cũng có thể tưởng tượng ra được sắc mặt của Mặc Lộ Túc bây giờ là cái dạng gì. Cho nên lúc này, cô đang trốn sau lưng lớp trưởng của mình, đứng đực ở nhà vệ sinh nữ, không biết làm thế nào để đi vào.
Lớp trưởng nhìn cô: “Nhà vệ sinh nữ bị hỏng thì cậu đi tìm nhân viên công tác chứ, tìm tôi làm cái gì?”
Tân Nhạc chắp hai tay: “Cậu giúp tôi một lần đi, giúp tôi một lần đi mà!” Tân Nhạc nói rồi rì rầm gì đó vào tai của lớp trưởng.
Khuôn mặt mũm mĩm của lớp trưởng run lên, nhìn bóng Tân Nhạc đang bỏ chạy nhanh như thỏ.
Nói đùa à, hiện giờ không chạy thì chẳng lẽ chờ Mặc Lộ Túc ra rồi bóp chết cô?
Cô thế mà lại bỏ quên Mặc Lộ Túc trong nhà vệ sinh nữ tròn nửa tiếng đồng hồ.
Vậy nên, cô chỉ có thể để lớp trưởng dùng thân phận thợ sửa chữa cho mấy cô gái kia tản đi cứu Mặc Lộ Túc ra. Lúc ấy mặt của Mặc Lộ Túc đen đến nhường nào thì cô cũng có thể tưởng tượng ra được.
Lớp trưởng vừa thấy Mặc Lộ Túc thì đôi mắt một mí hết chớp rồi lại chớp, hừm, cái mặt này còn đẹp hơn cả thằng nhóc Thương Huy kia có được hay không?
“Cô ấy đâu rồi?” Mặc Lộ Túc nói, thanh âm có áp suất rất thấp.
Lớp trưởng sửng sốt, không biết anh nhắc đến ai.
“Tân Nhạc đâu?”
“Anh tìm Tân Nhạc hả? Đi lâu rồi, nhưng mà làm sao anh lại bị nhốt trong nhà vệ sinh nữ thế? Dù sao đó cũng là...” Lớp trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890768/chuong-2436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.