Tân Nhạc thấy hơi thấp thỏm, cô sợ Mặc Lộ Túc sẽ tới đây thật.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì có đến thật thì cũng có sao chứ, cũng có liên quan gì tới cô đâu?
“Thương Huy, chúng ta đừng đùa nữa, rốt cuộc cậu có ý gì đây?” Tân Nhạc nhíu mày nói, “Tôi sẽ không tin mấy cái lời quỷ quái như kiểu đang ở nước ngoài bỗng phát hiện vẫn là cô bạn học cùng bàn hồi trước đáng yêu hơn các thứ đâu.”
“Ha ha ha...” Thương Huy bật cười lớn, “Tôi nói này thánh học, có thế nào thì tôi cũng là đối tượng coi mắt của cậu, cậu không thể dịu dàng một chút được hả?”
“Không được.” Tân Nhạc thẳng thắn đáp lại, “Không ở đất Mỹ rộng lớn về đây làm cái gì?”
“Ừm, tôi yêu nước.” Thương Huy tỏ vẻ nghiêm túc gật đầu, lại bị Tân Nhạc khịt mũi khinh bỉ.
Thương Huy vẫn cười, “Chủ yếu là vì mấy ngày trước Giám đốc ngân hàng bỗng muốn giới thiệu cho tôi xem mắt, gần đây tôi cũng bị mẹ giục kinh quá nên khi biết là cậu tôi cũng có chút bất ngờ. Cậu nói xem mấy năm nay sao cậu lại sống thảm thế, vừa ly hôn lại còn bị sẩy thai nữa chứ.”
“Liên quan quái gì tới cậu.” Tân Nhạc vẫn cúi đầu khuấy cafe.
“Thấy cậu thế này thì tôi cũng yên tâm được rồi.” Thương Huy khẽ cười, nói.
“Cái quái gì chứ?” Tân Nhạc nhíu mày.
“Xem ra cậu vẫn chưa từ bỏ được người đàn ông kia, vậy thì ở bên cậu tôi vừa có thể đối phó được với mẹ tôi, lại không cần sợ cậu ngấp nghé vẻ đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890750/chuong-2418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.