Thủy An Lạc còn đang ngẩn người thì đột nhiên có một tin nhắn tới.
[Đàn anh: Cho anh phương thức liên hệ với Tân Nhạc.]
Một câu rất thẳng thừng, khiến Thủy An Lạc giật mình đến mức thiếu chút nữa là đánh rơi chiếc di động khỏi tay mình.
Phải biết đã lâu lắm rồi đàn anh không hề liên lạc gì với cô, vậy mà lần này đột nhiên liên lạc lại là để xin số điện thoại với Tân Nhạc.
Thủy An Lạc nghĩ, có lẽ mọi chuyện không bi quan như họ nghĩ.
Thủy An Lạc nhanh chóng tìm danh thiếp của Tân Nhạc, nhấn chia sẻ cho bạn bè, sau đó rất hào phóng gửi cả nick QQ và số điện thoại qua cho anh.
Còn kèm theo một cái icon cổ vũ tinh thần nữa.
Trong bệnh viện, Mặc Lộ Túc ngồi trên ghế nhìn icon trên màn hình di động, khóe miệng hơi nhướng lên. Anh không trả lời lại, đến khi nhìn thấy dãy số điện thoại bên trên, anh mới phát hiện thì ra cô ấy đã đổi số, chẳng trách lúc nãy anh gọi mãi vẫn báo là số máy không tồn tại.
Sở Ninh Dực vừa xem tài liệu vừa nói: “Cái tốt không học, toàn học cái xấu thôi.”
Mặc Lộ Túc cất di động đi, ngẩng đầu nhìn về phía Sở Ninh Dực, sau đó đứng dậy: “Anh họ dạy hay lắm.” Mặc Lộ Túc nói xong liền xoay người rời đi, “Sáng sớm mai tôi sẽ tới.”
Sở Ninh Dực ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng của Mặc Lộ Túc.
Anh họ?
Đây là lần đầu tiên cậu ta gọi anh như vậy.
Sở Ninh Dực cười xùy một tiếng. Trước kia anh và Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890733/chuong-2401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.