Thủy An Lạc nói chuyện với Sở Ninh Dực một lát rồi anh liền bảo cô đi nghỉ ngơi.
Thủy An Lạc nhìn di động đã tắt ngúm rồi lại nhìn đồng hồ trên bàn, đã là mười một giờ khuya rồi, hôm qua đã không ngủ rồi, hôm nay lại muốn thức trắng một đêm sao?
Thủy An Lạc nghĩ nghĩ rồi đứng dậy, sau đó thay đồ rồi vào bếp làm chút đồ ăn, nấu một suất cháo rồi gói lại kĩ càng.
“Ôi trời ơi, thiếu phu nhân của tôi ơi, hơn nửa đêm rồi cô còn làm gì thế?” Thím Vu đi ra khỏi phòng của mình liền thấy Thủy An Lạc đang sắp xếp cặp lồng thì nhịn không được nói.
Thủy An Lạc sắp xếp cặp lồng xong rồi bỏ vào túi xách: “Cháu không sao đâu thím Vu, thím cứ nghỉ ngơi đi! Cháu đến viện thay anh Sở một chút, hai ngày nay anh ấy chưa được nghỉ ngơi gì rồi ạ.”
Thím Vu nhìn Thủy An Lạc đi ra ngoài, bà không nhịn được phải lắc đầu, người có thể suy nghĩ cho thiếu gia nhà bà chắc cũng chỉ có thể là cô gái này thôi, ngay cả phu nhân cũng không để ý chuyện thiếu gia đã không nghỉ ngơi suốt hai ngày qua.
Thủy An Lạc ra ngoài gọi xe, lúc đến bệnh viện đã gần mười hai giờ đêm, đã qua thời gian thăm bệnh. Thế nhưng Thủy An Lạc có thân phận đặc biệt, lại có danh bác sĩ cũng mang theo thẻ bác sĩ cho nên không ai dám ngăn cản cô cả.
Lúc Thủy An Lạc đi vào thì thấy Sở Ninh Dực đang ngồi trên salon trong phòng bệnh xem tài liệu, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890726/chuong-2394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.