Hai cảnh vệ của Thủy Mặc Vân theo đằng sau người phụ nữ đó. Một người là Tiểu Mã, Thủy An Lạc có quen người này. Người còn lại thì cô chưa gặp bao giờ, cô chỉ biết đó là người phụ trách chuyện công việc của ba cô.
Người phụ nữ kia vốn bước từng bước mạnh bạo, thế nhưng lại không ngờ sẽ đụng phải Thủy An Lạc ở đây.
“Chị Lạc Lạc.” Tiểu Mã đi đằng sau nữ sĩ quan kia làm một cái mặt quỷ với cô.
Thủy An Lạc biết người phụ này. Lúc đến khu dành cho người nhà cô có từng gặp cô ta. Đây chính là nữ sĩ quan thầm mến ba cô, hình như lên là Hồng Quân, có lẽ vì cái tên này quá ấn tượng cho nên cô vẫn còn nhớ rõ.
Hồng Quân trông thấy Thủy An Lạc thì khuôn mặt lạnh lùng có chút dịu lại.
“Cô Thủy cũng ở đây à.” Có lẽ Hồng Quân đã làm quân nhân quá nhiều năm cho nên lúc nói chuyện cũng vô thức có một cảm giác uy nghiêm.
Thủy An Lạc quay đầu nhìn vào bên trong, đây là ba của cô, chẳng lẽ cô tới đây không phải là chuyện bình thường sao?
“Hồng Thiếu tá đến thăm ba tôi à?” Thủy An Lạc mặt không đổi sắc nói, giành lại quyền chủ động của mình.
Đáng tiếc, Hồng Quân chẳng có một chút tính tự giác nào. Cô ta khẽ gật đầu một cái với Thủy An Lạc rồi nhìn về phía Thủy Mặc Vân: “Thủ trưởng, bọn họ nói với tôi là ngài viết đơn xin chuyển nghành, tại sao vậy? Đến mùa hè sang năm là ngài được thăng lên đến hàm Tướng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890692/chuong-2360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.