Sở Ninh Dực thấy vậy cũng không khỏi lắc đầu, cô nhóc này đúng thật là.
Y tá nhanh chóng quay lại, Thủy An Lạc nhận lấy bệnh án rồi nói cảm ơn, sau đó cô mở bệnh án rồi xem xét qua một lượt, càng xem thì chân mày của cô càng nhíu chặt lại.
Sau khi y tá rời đi, Thủy An Lạc liền ngẩng đầu nhìn về phía Sở Ninh Dực: “Tên Hàng Giả kia ghê gớm đến thế sao?”
Sở Ninh Dực gật đầu: “Thực lực của tên đó nằm ngoài dự liệu của anh, có khả năng có liên quan đến gen của hắn.”
Sở Ninh Dực đang nói thì ngoài cửa truyền tới một tiếng gõ cửa. Sở Ninh Dực thốt lên một tiếng rồi người đứng bên ngoài liền đẩy cửa bước vào.
Trong tay Sư Hạ Dương cầm một tập tài liệu, đi đến bên cạnh Sở Ninh Dực rồi đặt xuống bàn: “Chuyện này đến đây là kết thúc, đây là toàn bộ tư liệu về người cải tạo gen, bên trên có ý định giữ lại nhưng vẫn muốn hỏi qua ý kiến của sư phụ.”
Sở Ninh Dực cúi đầu, liếc mắt một cái: “Giữ lại làm gì?”
“Ý của bên trên là nghiên cứu gen là một bước tiến rất lớn, cho nên không thể vì sợ nó sẽ bị người khác lợi dụng mà hủy đi những nghiên cứu này được.” Sư Hạ Dương nói nguyên văn.
Sở Ninh Dực chỉ vào tập tài liệu: “Đây là kỹ thuật hạng nhất, hơn nữa người cải tạo gen không chịu khống chế của người khác, chưa kể nếu có một ngày nào đó đám vật thí nghiệm đó xảy ra biến dị thì đó không phải là thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890690/chuong-2358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.