Chỉ có điều khi Thủy An Lạc vừa bò lên được hai bậc thang lại đã bị Băng Tuyết bức xuống. Thủy An Lạc “ai da” một tiếng, giữ chặt lấy chiếc điều khiển lùi lại về sau, nhìn Lạc Hiên chặn ngay trước mặt cô ta, còn chú Hạng lúc này cũng đã trèo lên rồi.
“Lão Phật Gia, Lão Phật Gia đón lấy này.” Lúc thấy Kiều Nhã Nguyễn xuất hiện ở phía trên, cô liền ném mạnh ra ngoài ngay khi chú Hạng nhào tới.
Lúc này Bạch Dạ Hàn cũng đã đuổi kịp tới ngay phía trên. Hắn phi người qua chộp lấy điều khiển rồi lăn sang một bên.
Thủy An Lạc thầm chửi một câu, nhân cơ hội luống cuống bò lên. Chú Hạng cũng theo sát cô. Đám người ở bên dưới đánh nhau không nổi ắt cũng sẽ không bỏ qua cơ hội lên trên này.
Kiều Nhã Nguyễn chẳng những không bắt được điều khiển mà còn bị Bạch Dạ Hàn lật người đá một cái, lúc này đang được Phong Phong đỡ nửa quỳ dưới đất.
Thủy An Lạc bò lên tới nơi liền trông thấy Bạch Dạ Hàn đang đứng thẳng dậy, “Má nó, Bạch Dạ Hàn, con mẹ nó sao anh vẫn chưa chết thế hả?”
“Cô chưa chết sao tôi dám chết được?” Bạch Dạ Hàn khẽ nhếch môi, chắc vì quần với đám Phong Phong quá lâu nên giờ quần áo của hắn xộc xệch, trên mặt cũng đầy vết thương.
Sau khi chú Hạng lên tới nơi, Bạch Dạ Hàn liền đưa điều khiển cho ông ta.Băng Tuyết và Hàng Giả cũng đều đã trở lại bên cạnh chú Hạng.
Hai bên đứng chống cự lẫn nhau. Thủy An Lạc đỡ Long Man Ngân tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890671/chuong-2339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.