Chú Hạng bật cười ha hả rồi bỗng vươn tay ra bóp cổ Thủy An Lạc: “Long nữ chết, cỏ cây khô cằn, người bồi táng theo, vậy thì chú sẽ để tất cả đám người các cháu sẽ chết cùng cô ấy, nếu cháu chết rồi thì ở đây cũng chẳng ai sống nổi.”
Thủy An Lạc bám tay vào bức tường phía sau lưng mình, nhìn người đàn ông trước mặt, cô đâu có bảo ông ấy tin lời cô nói vào lúc này đâu cơ chứ.
“Chú Hạng, Long gia vẫn còn nhiều bí mật lắm.” Nói tới đây cô liền nắm lấy cổ tay của chú Hạng, “Ví dụ như...” Nói rồi cô liền nhìn chú Hạng không hề chớp mắt, con ngươi màu nâu cũng từ từ chuyển thành tím.
Chú Hạng nheo hai mắt lại, nhưng ngay sau đó lại lùi về sau một bước.
Thủy An Lạc cũng lùi lại, khẽ vỗ lên cổ mình, nhìn người đang ngã xuống đất ôm đầu, “Xem ra Lawrence cũng không nói cho chú biết hết các bí mật của Long gia rồi.”
Chú Hạng nửa quỳ dưới đất, nhìn Thủy An Lạc đang thở hổn hển trên bậc. Ông ta cố lắc mình đầu để mình tỉnh táo lên một chút.
“Cô nghĩ làm như vậy thì các người có thể chạy được sao?” Nói rồi chú Hạng lại run rẩy đứng dậy, đi tới bên cạnh giường băng, sau đó liền với tay lấy cái điều khiển từ xa mà ông ta vẫn luôn giấu bên dưới giường băng.
“Tôi biết, người của các người giờ đang hủy đống người cải tạo gen kia, hiện tại chỉ cần tôi ấn cái nút này, đám người đó không ai sẽ chạy thoát được cả, độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890670/chuong-2338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.