Giọng Janis rất trầm và vang cứ như một lời nguyền vậy.
Thủy An Lạc trợn trừng hai mắt.
Hắn nói: Sở Ninh Dực chọn tự chui đầu vào lưới!
Hắn nói: Một con rồng bị giam cầm!
“Được, giờ tôi sẽ ra ngay!” Thủy An Lạc nói rồi dứt khoát cúp máy điện thoại.
“Không được đâu Lạc Lạc! Nguy hiểm lắm!” Mân Hinh thấp giọng nhắc nhở.
Thủy An Lạc nắm di động trong tay, nhìn màn hình máy tính đang đặt trên bàn: “Đừng tìm nữa, họ tự chui đầu vào lưới rồi!”
Về phần tại sao, Thủy An Lạc nghĩ, cô biết chỉ khi nào Sở Ninh Dực đối mặt với chuyện của cô thì anh mới chọn cách được ăn cả ngã về không như vậy.
Cho nên cô nhất định phải ra để gặp Janis.
“Tao đi cùng với mày!” Kiều Nhã Nguyễn đứng dậy đi tới cạnh cô.
Thủy An Lạc gật đầu, hiện giờ cô không định để Janis đưa mình đi.
Ngay lúc hai người họ định đi ra ngoài thì Phong Phong đột nhiên rút một cây súng đã chuẩn bị sẵn từ bên hông ra, giao nó cho Kiều Nhã Nguyễn. Kiều Nhã Nguyễn nhìn Phong Phong một lát rồi cuối cùng vẫn nhận lấy.
Thủy An Lạc và Kiều Nhã Nguyễn đi bộ ra. Janis dừng xe ngay trước cửa. Hắn đang tựa ở bên cạnh xe hút thuốc, chiếc áo khoác đen của hắn tung bay trong cơn gió lạnh.
Janis thấy hai người đi ra liền dập điếu thuốc trong tay mình đi sau đó cất bước đi tới.
Hắn nhìn Kiều Nhã Nguyễn đi bên cạnh cô rồi cười có chút đau lòng: “An, cô vẫn không hề tin tưởng tôi.”
Thủy An Lạc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890607/chuong-2275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.