Khóe miệng của Thủy An Lạc giật giật, tốt lắm, lúc này An Phong Dương lại được gọi tên rồi.
Hiện giờ thím Vu đã dọn dẹp nhà cửa đâu vào đấy, những món đồ không thường dùng đã được chuyển hết đi rồi, những đồ còn lại trong nhà đều là đồ dùng nhiều.
Bánh Bao Đậu tiếp tục cưỡi xe của mình gào thét. Bánh Bao Rau nghiêm túc nhìn bài thi của anh trai, kiên quyết lấy anh trai làm hình mẫu để phấn đấu.
Bánh Bao Đậu chẳng thèm ngó đến bài thi của anh trai, bởi vì cái này đâu có liên quan gì tới bé đâu.
Sau khi Sở Ninh Dực về nhà liền đi vào toilet. Thủy An Lạc ngã ra sofa nhìn tin tức mới được cập nhật.
Cô nhìn đống bình luận nhiều kinh người kia, Sở Ninh Dực chỉ đi tàu điện ngầm một lần thôi mà, đám người này bị sao vậy?
Lúc Sở Ninh Dực đi ra thì vòng qua Bánh Bao Đậu, tránh để bé bị tai nạn “xe” rồi ngồi xuống sofa: “Anh đã tìm cho Bánh Bao Đậu tìm một giáo viên dạy mỹ thuật rồi, đợi đến khi Bánh Bao Đậu qua sinh nhật ba tuổi thì chính thức nhận thầy.”
“Hả?” Thủy An Lạc ngẩng đầu khỏi mớ tin tức kia, nhìn nhìn Sở Ninh Dực: “Giáo viên dạy mỹ thuật gì cơ?”
“Đàm Thần Hiểu.” Sở Ninh Dực cho cô một cái tên.
Thủy An Lạc không quan tâm đến nghệ thuật cho nên không cảm thấy cái tên này quen quen. Cô cầm di động tra cứu một lúc thì lập tức kinh ngạc, Đàm Thần Hiểu - họa sĩ vẽ tranh tả thực nổi tiếng thế giới. Một bộ tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890572/chuong-2240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.