Sở Ninh Dực nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Thủy An Lạc, lại không biết nên nói gì.
Thủy An Lạc thấy anh lại đờ ra, không nhịn được vươn tay nhéo nhéo mặt anh, “Hôm nay anh bị làm sao thế hả?”
Sở Ninh Dực cầm lấy tay cô, đặt bên môi cắn một cái, “Nghĩ linh tinh gì thế, anh không sao.”
Thủy An Lạc hoài nghi nhìn anh một cái, sau đó vươn tay vạch áo anh ra, nhìn dấu răng trên ngực anh.
Sở Ninh Dực nắm lấy tay cô, lồng ngực hơi lành lạnh, cúi đầu nhìn Thủy An Lạc tỏ ra hài lòng, “Sao thế, không chờ nổi nữa à?”
Thủy An Lạc: “...”
Cô ném cho anh một cái trừng mắt, vô cùng xác định đây chính là anh Sở nhà cô, chỉ có anh mới có thể hơi một tí là tổ lái đi chuyện khác mà thôi.
Sở Ninh Dực thấp giọng cười thành tiếng, cài nút áo sơ mi lại, “Anh thấy chuyện này mà không được giải quyết thì em sẽ hành động điên rồ mất.”
“Không sai.” Thủy An Lạc nghiêm túc gật đầu, “Anh không biết đâu, đêm nào em cũng phải vạch áo anh ra xem đấy.”
Sở Ninh Dực: “...”
“Vợ à, sau này những lúc có suy nghĩ như vậy, nhớ đánh thức anh dậy.” Sở Ninh Dực khẽ cười, anh sẽ rất vui vẻ phối hợp.
Thủy An Lạc chép miệng hai tiếng, “Anh nói xem, nếu em quay lại một Sở tổng thế này sau đó tung lên mạng, em chỉ cần ngồi không cũng có thể giàu to rồi đúng không.”
“Ừ, vậy thì toàn bộ phụ nữ ở thành phố A này sẽ coi em là kẻ địch.” Sở Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890547/chuong-2215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.