Bánh Bao Đậu nhìn Sở Ninh Dực rồi lại cười hí hí làm nũng trong lòng ba.
Sở Ninh Dực cũng không nỡ trách mắng con bé, Tiểu Bảo Bối và Bánh Bao Rau từng bị anh mắng, chỉ duy mỗi cái bánh bao ngốc này là anh chưa to tiếng với con bé bao giờ.
Bánh Bao Đậu muốn xem tivi. Sở Ninh Dực ôm con bé tới phòng khách, anh bật ti vi tìm mấy con cừu mà con gái thích xem. Đến giờ Sở tổng vĩ đại cũng phân biệt rõ được mấy con cừu đó tên gì.
Bánh Bao Đậu xem đến mức khua chân múa tay. Sở Ninh Dực ngồi trên sofa chỉ nhìn con gái. Trong mắt anh, con gái anh là xinh xắn nhất, không ai bì được.
Bánh Bao Đậu khua chân múa tay mệt rồi, lại chui vào lòng Sở Ninh Dực cười khanh khách. Sở Ninh Dực lấy khăn giấy lau mồ hôi cho con bé.
“Ba ơi, con thích Cừu Mập.” Bánh Bao Đậu nói đầy hứng thú.
Sở Ninh Dực ngẩng đầu, một hồi lâu cũng không nhận ra nổi con nào là Cừu Mập.
Nhưng mà, con gái anh thích là được.
“Thím Vu, mấy ngày này thím thu dọn đồ đạc dần đi, mấy hôm nữa chúng ta chuyển nhà.” Sở Ninh Dực nói với thím Vu vừa ra khỏi phòng.
Thím Vu sững người, không hỏi tại sao phải chuyển nhà, mà đáp ngay một tiếng, sau đó đi chuẩn bị bữa tối.
“Ba ơi chúng ta phải chuyển đi đâu?” Bánh Bao Đậu hiếu kỳ hỏi anh.
“Chuyển đến một nơi to hơn, ở đó có vườn, có thể nuôi thú cưng nho nhỏ.”
“Vậy có phải con cũng có thể mang Hắc Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890540/chuong-2208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.