Tiểu Sư Niệm gào lên khiến Sư Hạ Dương sửng sốt. Anh ta nhận ra lần này con gái mình thực sự thất vọng rồi.
Yêu cầu của nhóc con này rất cao, trước đây chỉ thích mỗi Kiều Nhã Nguyễn, hiện tại vất vả lắm mới thích được Triệu Uyển Uyển. Đáng tiếc, hai người họ hữu duyên nhưng vô phận.
Sư Hạ Dương lùi xe ra khỏi cổng lớn, định đưa con gái đi.
Tiểu Sư Niệm tiếp tục buồn thỉu buồn thỉu nằm sấp phía sau. Người mẹ kế bé cực thích đột nhiên biến thành dì ruột, tại sao bé lại xui xẻo như vậy chứ hả?
Phong Phong nhận được điện thoại của Tiểu Sư Niệm liền buông tài liệu xuống, khoác bừa áo lên rồi chạy vội ra ngoài.
Phong Phong vừa mới mở cửa thang máy, Tiểu Sư Niệm lập tức nhào tới ôm lấy bắp đùi của anh: “Ba Đẹp Trai.”
Phong Phong nhìn đôi mắt đỏ ửng của bé con. Anh ta cúi người bế cô bé vào lòng rồi lại nhìn Sư Hạ Dương đang cầm balo đứng một bên, sau đó nhàn nhạt nói: “Gửi nuôi?”
Sư Hạ Dương: “...”
Sư thúc, vì cớ gì mà anh còn sống được đến giờ vậy?
“Niệm Niệm nhớ Tiểu Bất Điểm nên qua đây ở vài ngày.” Sư Hạ Dương lên tiếng giải thích.
Phong Phong bày tỏ còn lâu anh mới tin cái lý do này. Anh cúi đầu nhìn Tiểu Sư Niệm nhưng vẫn dùng một tay nhận lấy cặp sách của bé con.
Tiểu Sư Niệm tức giận quay đầu đi không thèm nhìn ba mình, bây giờ bé đang rất đau lòng đây.
Phong Phong lập tức hiểu rõ, xem ra nhóc con này đang có xích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890516/chuong-2184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.