Căn cứ. Gió lạnh.
Tuyết Long vẫn đứng dựa vào cây đại thụ cách đó không xa nhìn người đàn ông đang dựa vào bia mộ uống rượu đằng này.
Sư Hạ Dương ngồi dưới đất, một chai, hai chai, ba chai... rượu nằm lăn lóc dưới chân, trong tay anh ta vẫn đang cầm một chai đang uống dở một nửa.
Triệu Dương Dương nói: Nếu như có kiếp sau, chúng ta đừng gặp mặt nhau có được không?
Triệu Dương Dương nói: Em sợ anh sẽ hận em.
“Choang...”
Chai rượu trong tay bỗng vỡ vụn, Sư Hạ Dương dựa vào bia mộ, nhắm chặt hai mắt của mình lại.
Triệu Phi Phi nói: Sư Hạ Dương là mục tiêu giám sát của Triệu Dương Dương.
Nhiều năm như vậy, anh ta lại không hề biết rằng, người con gái mà anh ta yêu nhất đã mang tâm trạng thế nào khi ở bên mình.
Trên bia mộ, cô ấy cười dịu dàng, bên dưới có khắc chữ: Mộ của vợ yêu Triệu Dương Dương, chồng Sư Hạ Dương, con gái Sư Niệm.
Chẳng trách, lúc cô còn sống không hề cần đến danh phận. Chẳng trách, cô luôn u sầu uất ức vào những lúc anh ta không nhìn thấy.
Tuyết Long nhận được một cuộc điện thoại, sắc mặt khẽ biến, đứng thẳng dậy đi về phía Sư Hạ Dương.
“Không thấy Triệu Uyển Uyển đâu nữa rồi, Tam thiếu bảo chúng ta phải lập tức trở về.” Tuyết Long trầm giọng nói.
Sư Hạ Dương ngẩng phắt lên, bước chân hơi chuệnh choạng, sau đó lại nhanh chóng đứng dậy.
Lúc anh ta chạy về đến bệnh viện, An Phong Dương đang đứng trong phòng bệnh, trên giường trống không. George sốt ruột đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890476/chuong-2144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.