Sở Ninh Dực cười nhạt, chậm rãi cúi người, thấp giọng nói bên tai cô ta.
“Cô ấy dùng một miếng ngọc, chọc mù một cặp mắt, sức quan sát của cô ấy hơn tốt hơn cô rất nhiều.” Sở Ninh Dực nói, ngồi thẳng người dậy, nhìn cặp mắt vô hồn chứa đầy kinh hoàng, nói tiếp: “Được rồi, may mà cô tự mình nhận miếng ngọc đó là của cô, muốn che giấu đi một thân phận khác của cô, nếu không, câu chuyện này đã không đặc sắc như vậy.”
“Anh...” Triệu Phi Phi nổi giận đùng đùng, phun một búng máu ra, sau đó nằm sấp xuống giường, “Rốt cuộc anh là ai?”
“Tôi là ai không quan trọng, tôi chỉ có hứng thú đối với câu chuyện này mà thôi. Nhưng tôi nghĩ có lẽ chuyện Triệu Uyển Uyển là ai sẽ quan trọng với cô hơn đấy. Cô ấy là... em gái ruột của Triệu Dương Dương.” Sở Ninh Dực nói.
“Không thể nào, không thể như vậy được...” Bàn tay dính đầy vết máu của Triệu Phi Phi ra sức túm lấy quần áo của Sở Ninh Dực, “Không thể nào.”
Dù cô ta khóc lóc, kêu gào, vẫn không thể nào chấp nhận được sự thật này.
Cả cuộc đời cô ta không tin bất cứ kẻ nào, chỉ có Triệu Dương Dương là ngoại lệ. Vì bảo vệ mối tình của Triệu Dương Dương, cô ta lại suýt nữa giết chết em gái ruột của cô ấy, làm sao cô ta có thể chấp nhận được điều này?
Không!!!
Tuyệt đối không phải như thế!
Triệu Phi Phi điên cuồng nghĩ, toàn thân cũng chìm trong trạng thái điên cuồng.
Sở Ninh Dực lạnh lùng liếc nhìn cô ta, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890470/chuong-2138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.