🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sở Ninh Dực sắp xếp rất nhanh, sáng sớm hôm sau đã lên máy bay xuất phát.

Lần đầu tiên Bánh Bao Đậu được đi máy bay cho nên có hơi kích động.

Bánh Bao Rau lại vẫn có chút lo lắng vì Tiểu Bất Điểm đang ở nhà.

“Mẹ, tại sao không thể để Tiểu Bất Điểm đi cùng chúng ta? Còn cả chị Miên Miên nữa?” Bánh Bao Đậu cực kỳ cố gắng giải quyết vấn đề của hai ông anh trai nhà mình.

Lúc này Thủy An Lạc đang ngồi trên giường hong khô thuốc mỡ vừa mới bôi vào chân.

“Bởi vì các con đi thăm bà ngoại mình, còn Miên Miên với Tiểu Bất Điểm mà phải rời khỏi ba mẹ thì sẽ không thấy quen.” Thủy An Lạc đưa tay xoa đầu con gái, còn cô giải thích như vậy là để cho hai đứa con trai của cô nghe.

“Bao Rau, con đang lo lắng cho Tiểu Bất Điểm hả?”

“Ai lo lắng cho cậu ta chứ?” Bánh Bao Rau kiêu ngạo nói, cái trán của nhóc vẫn đang băng một vòng vải xô. Nhóc dựa vào cái tay và cái chân bé nhỏ của mình để bò lên giường, lăn thẳng vào trong để ngủ.

Tiểu Bảo Bối ngồi cạnh giường, nói: “Không biết bài tập mấy ngày nay của Miên Miên phải làm sao nữa? Mẹ! Chúng ta đi bao nhiêu ngày vậy ạ? Miên Miên không xa con lâu được đâu!”

Thủy An Lạc: “...”

Thủy An Lạc nhìn con trai mình bằng ánh mắt kinh hoàng. Cô chỉ muốn nói, trên đời này, có ai rời khỏi ai mà không sống nổi hả?

Đôi mắt to tròn của Bánh Bao Đậu đảo quanh, hình như bé không có gì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890443/chuong-2111.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy
Chương 2111: Cuộc hành trình tới provence [8]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.