Sở Ninh Dực cũng không ép anh phải nói.
“Nhớ chuyện tôi bảo cậu làm, còn nữa, phải đề phòng Cố Minh Hạo.” Sở Ninh Dực dặn dò thêm một câu nữa.
Phong Phong thở dài: “Sở Đại, sao cậu chẳng tin tưởng tôi thế?”
An Phong Dương hơi nhướng mày, thản nhiên nói: “Ngay cả tôi còn không tin nữa là. Một khi bên phía Vân Nam có động tĩnh, Cố Minh Hạo nhất định sẽ nghi ngờ lầu trên, cậu đã nghĩ tới cách ứng phó chưa?”
Phong Phong: “...”
“Một ngày thôi mà.” Phong Phong nói.
An Phong Dương ném quyển sách nện vào người anh: “Sở Đại, tôi nói cậu nghe, Em Đẹp Gái nhà tôi ra tay còn đáng tin hơn cậu ta.”
“An Tam, cậu không thể nói vậy được, tôi biết rồi, không làm hỏng chuyện của các cậu đâu.” Phong Phong vội vàng phản bác.
Sở Ninh Dực không nói gì, chỉ nhìn anh ta một cái.
Thủy An Lạc đang làm cơm được một nửa liền gõ cửa phòng làm việc, “Ba người các anh không đánh nhau đấy chứ?”
“Không sao.” Sở Ninh Dực nói, nhìn về phía hai người kia, “Được rồi, về trước đi.”
An Phong Dương nhún vai, đứng dậy đi về.
Phong Phong đứng lên nhìn qua Thủy An Lạc: “Lát nữa tôi qua ăn cơm, Tiểu Lạc Lạc, cô nhớ làm nhiều nhiều vào nhé.”
Thủy An Lạc: “...”
“Anh về rồi mà sao nhà anh vẫn muốn anh chực thế hả?” Thủy An Lạc thấp giọng lẩm bẩm, sau đó đi vào phòng bếp.
Phong Phong về nhà trước, tầm mắt của Sở Ninh Dực rơi vào chữ M kia, một lúc lâu sau vẫn không hoàn hồn lại.
Cho đến khi Thủy An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890413/chuong-2081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.