Thủy An Lạc ngẩng lên nhìn người đàn ông vừa mới bước ra khỏi phòng tắm. Cô giơ điện thoại lên hỏi anh: “Anh đổi tên em làm gì?”
“Nói cho đám mù kia biết, em không phải là Phong phu nhân gì gì đó, em là Sở phu nhân.” Sở Ninh Dực nói rồi lại đẩy Thủy An Lạc ra ngồi xuống sofa.
Con tim bé nhỏ của Thủy An Lạc bỗng được lấy lòng, nghĩ tới mấy bình luận hàng dầu còn hoài nghi cô là vợ của Phong điên, cô gặm dưa chuột xong liền ném thẳng vào thùng rác, sau đó cuồi tít mắt ôm lấy cổ Sở Ninh Dực.
Sở Ninh Dực nhướng mày, cũng không đẩy cô ra mà chỉ nhìn cô chằm chằm.
“Chắc chắn là anh yêu em đến mức không chịu nổi rồi đúng không.” Thủy An Lạc cười tủm tỉm nói.
Sở Ninh Dực đặt tài liệu xuống hai chân, lại đè cánh tay của cô lại. “Em phải thấy vui mừng vì anh yêu em đến thế đi, nếu không ai dám tung tin tức của Phong Phong ra như thế hả, không cẩn thận giờ em đã nhận được lệnh triệu tập của tòa án rồi ấy.” Sở Ninh Dực nói xong lại tét lên mông cô một cái, “Đi nấu cơm đi, anh xong nốt việc này sẽ vào giúp em.”
Thủy An Lạc cúi đầu, hôn mạnh lên môi anh một cái, sau đó quay người lượn vào bếp, vừa đi vừa ngâm nga hát, tâm trạng tốt chưa từng có.
Sở Ninh Dực khẽ cười, lại thấy George gửi tin nhắn cho mình.
[George: Boss, bà chủ làm vậy là có ý gì?]
[Sở Ninh Dực: Nghĩa trên mặt chứ, nói cho cậu biết, Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890396/chuong-2064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.