Phong Phong hừ một tiếng, bỏ lại cho cô một bóng lưng thờ ơ không lạnh không nhạt, về nhà tiếp tục thu dọn chiếc tủ lạnh và cái nhà bếp được xưng là tai họa kia của mình.
Thủy An Lạc lặng lặng cầm điện thoại chụp một tấm ảnh cảnh Phong Phong đang quỳ xuống thu dọn tủ lạnh, sau đó biến mất dạng.
[Tôi Là Áo Bông Của Mẹ: Cao thủ toàn năng của nhà, Ảnh đế vạn năng ban ngày có thể lo việc nhà, tối đến có thể làm ấm giường, chậc chậc chậc, không thể bỏ qua phúc lợi này được.]
Thủy An Lạc up trạng thái lên weibo, tiện thể còn kèm theo một tấm hình phân giải cao nữa.
“A, em phát hiện ra rồi, vì bán chuyện đời tư của Ảnh đế nên giờ lượng theo dõi weibo của em đang tăng vù vù này.” Thủy An Lạc cười tít mắt nói, sau đó ném điện thoại lên bàn, vui vẻ vào bếp.
Sở Ninh Dực vừa ngồi trên ghế xem tài liệu, vừa thờ ơ đáp: “Bán chuyện đời tư của anh, weibo của em có thể tăng trăm vạn lượng theo dõi trong phút chốc luôn đấy.”
Thủy An Lạc thò đầu ra khỏi bếp, nhìn người đàn ông vẫn đang tập trung xem tài liệu kia: “Mơ đi! Anh là của em độc quyền, còn lâu mới cho người khác xem.”
Sở Ninh Dực ngẩng lên, Thủy An Lạc đã rụt cổ lại làm cơm tiếp rồi.
Sở Ninh Dực khẽ mỉm cười, là của riêng độc quyền, mấy chữ này hoàn hảo đã khiến tâm trạng đang phiền muộn của Sở Ninh Dực vui lên.
Thủy An Lạc vừa vào bếp, điện thoại trên bàn lại liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890395/chuong-2063.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.