Thủy An Lạc dẫn Bánh Bao Đậu ra ngoài, ôm cô nhóc lên tầng thay quần áo, sau đó Bánh Bao Đậu lại tiếp tục chạy xuống chơi đùa.
Thủy An Lạc thấy Sở Ninh Dực đang nhìn máy tính đờ ra, lúc này Bánh Bao Rau đã tiếp tục quay lại với trò sudoku của mình.
“Anh đang xem gì thế?” Thủy An Lạc nói, nhìn số liệu bên trên, sửng sốt một chút, “Anh được 148?” Thủy An Lạc hiếu kỳ nói, với bộ não không giống người này của anh, hẳn là kịch sàn chứ.
Sở Ninh Dực liếc cô một cái, không nói gì.
“Không phải chứ, em nhớ chỉ số thông minh của Albert Einstein là 160, anh kiểu gì cũng phải ngang ngửa với ông ấy chứ.” Thủy An Lạc nói, vươn tay cầm lấy laptop, sau đó định kiểm tra thử xem mình được bao nhiêu, 148 thì cô vẫn có thể rút ngắn khoảng cách lại đuổi theo được.
Sở Ninh Dực tựa người trên ghế, lười nhác nhìn Thủy An Lạc làm bài, anh đoán được khoảng 110, rõ ràng anh cũng có chút hiếu kỳ.
Thủy An Lạc mất nửa tiếng đồng hồ làm xong bài trắc nghiệm, sau đó gửi đi chờ kết quả.
“129, kém anh có 19 điểm thôi, em cũng thông minh lắm chứ.” Thủy An Lạc cười tít mắt nói.
Kết quả này khiến Sở Ninh Dực có chút bất ngờ, chỉ số thông minh từ 129 đến 130 đã được xem là khá cao, vượt xa người bình thường rồi.
Nhưng nhìn dáng vẻ hưng phấn này của Thủy An Lạc, anh lại bình tĩnh nói: “Đó là kết quả trắc nghiệm của cậu con trai chưa đến ba tuổi của em đấy.”
Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890388/chuong-2056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.