An Phong Dương ở đầu bên kia cứ lảm nhảm mãi, không biết là Sở Ninh Dực nghe vào tai được mấy câu hay có lẽ một câu cũng không nghe lọt.
Thủy An Lạc với Cố Minh Hạo quay lại rất nhanh, bọn họ mua một ít thuốc bổ ở siêu thị gần đây, thế nhưng cả quá trình Thủy An Lạc đều không làm gì cả, đều do Cố Minh Hạo tự chọn rồi tự trả tiền.
Thủy An Lạc chỉ đi cùng thôi, với lại cô cũng không mang tiền.
Sau khi quay lại, Sở Ninh Dực đang đứng dưới tàng cây cách đó không xa để tránh ánh nắng mặt trời chói chang.
Thủy An Lạc đi tới, ngồi xổm xuống bên cạnh anh: “Anh ở đây làm gì thế? Nóng à?” Thế nhưng cô sắp chết rét tới nơi rồi này.
Sở Ninh Dực đưa tay ra xoa đầu cô một cái: “Bên kia có bậc thang, em với anh Cố vào xem một chút đi, anh không vào đâu, phiền lắm.”
Thủy An Lạc quay đầu lại thì quả nhiên liền thấy bậc tam cấp.
“Được rồi, vậy một lát nữa bọn em sẽ ra.” Thủy An Lạc nói rồi kéo cái thảm đang phủ trên chân của Sở Ninh Dực một cái, sau đó mới đứng dậy.
Sở Ninh Dực nhìn hai người họ đi vào, sau đó lấy di động ra để xem hình cảnh phóng đại mà An Phong Dương gửi tới, bên dưới còn có thêm một dòng: Chúc mừng, cậu đoán trúng rồi! Vị trí hiện tại của cậu chính là vị trí phòng học năm lớp hai của Em Đẹp Gái đó.
Sở Ninh Dực hơi nheo mắt lại, một lần nữa xác định được suy nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890372/chuong-2040.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.