🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thủy An Lạc thấy Bánh Bao Đậu sắp khóc liền rút khăn giấy ra để lau bàn tay bé nhỏ của con gái.

“Em đủ rồi đấy, con bé còn chưa được ba tuổi, đòi hỏi nhiều thế để làm gì? Có trẻ con nhà nào mà không bốc cơm bằng tay đâu hả?” Sở Mặc Bạch trầm giọng nói.

Sở Ninh Dực hừ một tiếng, anh còn chưa lên tiếng mà ba anh đã biết chặn lời rồi.

“Ninh Dực biết tự ăn cơm từ năm hai tuổi đấy.”

“Đó là vì con không có một bà mẹ trông con cả ngày lẫn đêm!” Thanh âm của Sở Ninh Dực nhàn nhạt, xa cách.

Thủy An Lạc hơi dừng lại, sau đó tiếp tục gỡ xương cá.

Anh Sở, anh nói vậy cũng chua xót thật đấy.

Hà Tiêu Nhiên bị sự xa cách của con trai làm cho cứng họng. Sở Mặc Bạch nhìn bà rồi cười một cái, có cần phải tự rước lấy nhục như vậy không?

Bánh Bao Rau giữ im lặng suốt bữa ăn, sau khi nhóc ăn hết một bát cơm liền nhảy xuống ghế, rồi trầm giọng nói: “Lần sau bà nội đừng tới nhà cháu nữa!” Bánh Bao Rau nói xong liền đi thẳng ra phòng khách, ôm sách của mình đi lên nhà.

Giọng của Bánh Bao Rau không lớn, nhưng tất cả mọi người đều nghe thấy rõ ràng.

Thủy An Lạc quay đầu nhìn theo bóng lưng của con trai. Bánh Bao Rau không nói nhiều thế nhưng thằng bé lại là người thương cô nhất.

Vì chuyện vừa rồi mà Bánh Bao Đậu có chút không vui nên cứ cúi đầu ăn, sau khi ăn xong liền bảo mẹ đi rửa tay cho bé rồi chạy lên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890363/chuong-2031.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy
Chương 2031: Con dâu là một sự tồn tại khó xử [7]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.