“Ông thông gia, việc này đâu nghiêm trọng đến vậy. Lạc Lạc rất tốt, tôi rất thích con bé.” Sở Mặc Bạch vội vàng bày tỏ thái độ.
“Đúng là tốt vô cùng, chăm sóc con trai ông bà miễn phí, sinh cháu cho ông bà, nuôi cháu cho ông bà, chỉ cần con trai ông bà khó chịu một tí, cháu của ông bà bị xây xát một chút, muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng, con bé còn không dám cãi lại, có thể không tốt được à?” Giọng nói của Thủy Mặc Vân vẫn lạnh lùng như trước, “Bà thông gia, nói vậy, đúng là Thủy gia chúng tôi đã trèo cao Sở gia nhà các người rồi.”
Trái tim Hà Tiêu Nhiên thót lên một cái. Tính tình bà từ trước đến giờ vẫn như vậy. Trước kia mỗi lần trách móc Thủy An Lạc, con bé đều cười tít mắt, cho nên bà cũng không nghĩ nhiều, nhưng không ngờ lần này lại chọc phải Thủy Mặc Vân.
Nói thật ra, bà cũng vẫn rất vừa lòng với cô con dâu này, chỉ là có lúc không nhịn được mà thôi.
Giờ bị người ta nói vậy, đương nhiên bà cũng thấy áy náy trong lòng.
“Sao nói như vậy được, nếu nói là trèo cao thì giờ phải là Sở Ninh Dực nhà chúng tôi với cao Lạc Lạc mới đúng.” Sở Mặc Bạch vội vàng nói, vươn tay kéo vợ mình một cái.
Thủy An Lạc đang định nói chuyện với Thủy Mặc Vân, lại đột nhiên thấy sắc mặt Sở Ninh Dực đau đớn, cả người co giật.
“Ninh Dực, Ninh Dực...” Thủy An Lạc kinh hoàng kêu lên, vươn tay ấn thân thể đang co giật của anh xuống, “Co
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890334/chuong-2002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.