Buổi họp báo của Triệu Uyển Uyển được weibo chính thức của Sở Thị đưa tin, trong nháy mắt dẫn đến không ít những câu chuyện bên lề.
Có thể nói, Triệu Uyển Uyển lúc này là một phát bay thẳng đến đầu cành, bối cảnh vô cùng chắc chắn.
Trước khi Kiều Nhã Nguyễn rời khỏi quân bộ thì có ghé qua ký túc xá tìm Triệu Phi Phi. Nhưng lúc cô đi vào thì Triệu Phi Phi không có trong phòng. Cô đi qua phòng tắm cũng không thấy người đâu.
“Triệu Phi Phi đâu rồi?” Kiều Nhã Nguyễn ra ngoài rồi tiện tay kéo một đồng đội hỏi.
“Vừa thấy đi về phía canteen, chắc đi ăn cơm rồi!”
Kiều Nhã Nguyễn cảm ơn một câu rồi bước đi, mới mấy giờ mà đã định đi ăn cơm?
Mùa đông ở quân bộ có chút tiêu điều, người qua lại trên đường cũng ít.
Lúc Kiều Nhã Nguyễn đi qua canteen thì thấy được bóng lưng của Triệu Phi Phi đứng ở thao trường cách cănteen không xa, cô nhíu mày rồi lập tức bước qua.
Lúc này Triệu Phi Phi đang nghe điện thoại, một tay của cô ta đang siết lại thật chặt.
“Cô Triệu bây giờ đúng là một bước lên mây đấy nhỉ.”
“Cô là ai?” Triệu Uyển Uyển vốn đang thu dọn phòng ngủ, nghe thấy cô ta nói vậy lập tức dừng tay lại, ngồi xuống giường.
“Tôi là ai thì cô Triệu không cần biết! Chỉ cần cô Triệu hiểu cho rõ cô dựa vào cái gì mà đạt được tất cả những thứ bây giờ. Cô không cảm thấy chột dạ sao? Dựa vào một cái tên, còn là một cái tên của người đã chết!”
“Tôi không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890326/chuong-1994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.