Sư Hạ Dương đi rồi, Triệu Uyển Uyển đứng ngây người ở cửa một lúc lâu mới quay người lại, chỉ có điều khóe miệng của cô cong cong vẽ nên một nụ cười.
“Này, tôi nói này cô gái, cười gì mà phơi phới lên thế hả?” George đứng ngoài cửa nhìn ai kia đang định đóng cửa vào liền trêu ghẹo.
Triệu Uyển Uyển vội vàng thu nụ cười lại rồi lễ phép chào hỏi: “Anh George! Chẳng phải anh nói có việc bận sao?”
George vào nhà, nhìn Triệu Uyển Uyển đóng cửa rồi đặt kịch bản lên bàn, nói: “Đúng, vừa mới giúp cô lấy được một vai diễn, nhưng mà vẫn phải ăn một bữa cơm. Cô yên tâm đi, tôi sẽ đi cùng với cô.”
Triệu Uyển Uyển sửng sốt rồi cầm kịch bản lên: “Phim cổ trang?”
“Ừ, tôi đã xem trước đoạn phim cắt nối để giới thiệu cho phim của cô và Phong Phong lần này. Tôi cũng đã nói với phía công ty rồi, trước hết cứ để cô đi theo con đường phim cổ trang trước, kiếm được cái danh hiệu nữ thần cổ trang rồi sau đó mới tính tiếp.” George nói rồi ngồi xuống sofa: “Đi đun nước đi, tôi chết khát rồi.”
“Vâng, anh George, anh chờ một chút.” Triệu Uyển Uyển phản ứng lại rồi vội vàng chạy vào bếp tìm ấm nước để đun nước.
Cô vào giới ba năm rồi, nhưng chưa bao giờ được người ta đối xử đặc biệt cả, thế nên vẫn cảm thấy hơi giật mình.
“Được rồi, tôi vừa mới thấy Sư Hạ Dương rời đi, thế này là làm lành với anh ta rồi đấy hả?
“Không có, người như anh ấy sao có thể để mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890325/chuong-1993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.