Hai má của Triệu Uyển Uyển đỏ bừng, bàn tay nắm chặt lấy cây bút như thể muốn bẻ nó thành hai khúc.
Sư Hạ Dương mới rời đi lúc trưa, buổi chiều thì người của Sở Thị đến, chẳng lẽ là do anh sao?
Triệu Uyển Uyển cúi đầu. Cô cảm nhận được nhịp tim của mình đang tăng vọt, chẳng biết có nên gọi điện thoại cảm ơn anh ấy không nhỉ?
Nhưng nếu đây không phải do Sư Hạ Dương làm mà cô lại gọi tới thì có phải là tự mình đa tình quá mức rồi không?
Triệu Uyển Uyển bối rối đi tớ đi lui trong phòng, cuối cùng vẫn quyết định cầm di động của mình lên. Mặc kệ có phải là Sư Hạ Dương hay không thì đây chẳng phải là một cơ hội dành cho cô đấy sao?
Triệu Uyển Uyển cúi đầu, thế nhưng cô nhận ra mình không có số của Sư Hạ Dương mà chỉ có số của Tiểu Sư Niệm.
Vậy là cô phải gọi điện cho Tiểu Sư Niệm sao?
Lúc này Tiểu Sư Niệm đang ngồi bên sofa trong phòng làm việc cắm cúi làm bài tập về nhà. Sư Hạ Dương đang nói chuyện với Kiều Nhã Nguyễn. Triệu Phi Phi với Hổ đang bàn về chuyện chia lớp trong đợt huấn luyện tân binh.
Di động của Tiểu Sư Niệm đang để trong túi đột nhiên kêu lên, bé con vội vàng đặt bút của mình xuống rồi móc di động của mình ra: “Alô...”
“Niệm Niệm à, là cô đây!”
“Ôi, cô Triệu!” Tiểu Sư Niệm cười tủm tỉm nói, giọng của bé không lớn nhưng những người lớn ở đây vẫn có thể nghe thấy được, thế nên bé con vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890247/chuong-1915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.