“Còn nữa, tôi nghe nói tiền cát xê bộ phim lần này của Triệu Uyển Uyển là bốn trăm vạn, thế nhưng lại bị công ty lấy lý do tư lịch của cô ta không đủ mà cắt xén mất hơn ba trăm vạn, tiền đến tay cũng chỉ còn lại một chút thôi.” Vị Giám đốc tiếp tục nói.
Rốt cuộc Sở Ninh Dực cũng ngẩng đầu lên: “Tôi nhớ không lầm thì James cũng có đầu tư vào bộ phim này.”
“Đúng vậy.” Giám đốc nói.
“Phòng Quan hệ công chúng, đi xử lý đi.” Sở Ninh Dực đột nhiên lên tiếng.
Trưởng phòng Quan hệ công chúng muốn khóc, tổng giám đốc à, ngài muốn tôi làm cái gì cũng phải nói rõ một chút chứ.
“Diễn viên bị đối xử bất công như vậy thì tôi nghĩ dư luận sẽ quan tâm lắm đấy. Bản quyền của bộ phim này nằm trong tay chúng ta, thế nhưng phía đầu tư thì lại không phải! Nếu như để mọi người biết người đầu tư chính là James thì sao?” Sở Ninh Dực nói xong, đám người kia đã hoàn toàn hiểu rõ.
Tổng giám đốc, ngài thế này là đang định dìm chết tên James kia đến cùng đấy hả?
Có điều ai bảo tên James đó quá đáng cơ, đáng đời.
“Vâng, tôi sẽ đi làm ngay!” Trưởng phòng Quan hệ công chúng đáp lại một cách hưng phấn, sau đó nhanh chóng quay người chạy đi.
Lúc Thủy An Lạc bước vào đưa nước thì thấy Sở Ninh Dực đang gõ gõ xuống mặt bàn, tâm tình anh rất tốt.
Thủy An Lạc đi tới, đặt cốc lên bàn. Cô thấy ảnh chụp của mình trên màn hình máy tính của anh, thì ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890244/chuong-1912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.