Sau khi họ về đến thành phố A, Sư Hạ Dương bảo Kiều Nhã Nguyễn chỉnh lý lại từ đầu một phần hoàn chỉnh với tốc độ nhanh nhất, sau đó in ra để anh ta giao đi.
Kiều Nhã Nguyễn biết, Sư Hạ Dương làm như vậy là để bảo vệ cô.
Cô đi chỉnh lý lại đống số liệu, Sư Hạ Dương lại bảo những người khác đi về nghỉ ngơi trước.
Hạ Chương Phong đi theo Sư Hạ Dương vào phòng làm việc, “Tôi từng nghe nói về tên A Sơ này, làm việc quái đản. Người duy nhất mà hắn để vào mắt cũng chỉ có Sở Ninh Dực. Tại sao hắn lại tha cho Kiều Nhã Nguyễn?”
Sư Hạ Dương vào rồi liền quay lại nhìn Hạ Chương Phong đang đóng cửa lại, “Tôi rất tin vào nhân phẩm của Kiều Nhã Nguyễn.”
“Lão đại, đây không phải là vấn đề về nhân phẩm, tôi chỉ cảm thấy kỳ quái thôi. Tuy ở một mức độ nào đó thì đúng là Kiều Nhã Nguyễn có quan hệ với Sở Ninh Dực thật, nhưng A Sơ tuyệt đối không phải là kẻ biết nể tình để nói chuyện.”
“Như Kiều Nhã Nguyễn đã nói, nếu như A Sơ đã tha cho cô ấy một lần, vậy lần này có thả cô ấy cũng là chuyện dễ hiểu mà.” Sư Hạ Dương nói rồi lại tựa vào bên bàn, “Đừng nói chuyện này ra ngoài. Vào lúc như thế này, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Nếu Kiều Nhã Nguyễn thật sự có lòng gian dối, vậy hà tất phải mạo hiểm lấy số liệu cho chúng ta. Cậu có biết cưỡng ép ghi nhớ là một chuyện tổn hại đến thế nào không?”
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890225/chuong-1893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.