Thủy An Lạc cười khanh khách nép vào lòng Sở Ninh Dực.
Chờ đến khi bọn họ về đến nhà, tin tức đã lan tràn khắp nơi.
Tin về Phong Phong đã bị đẩy xuống vị trí thứ hai trên bảng từ khóa tìm kiếm. Từ khóa James mọc sừng lên vị trí thứ nhất.
Theo tin tức, buổi lễ khai công của tòa nhà lớn nhất thành phố A còn chưa kết thúc, James đã vội vàng bỏ đi.
Thủy An Lạc xem tin tức, khóe miệng hơi cong lên, xem ra tương lai của Thủy An Kiều cũng sẽ không tốt đẹp gì rồi.
Sở Ninh Dực nhận vài cú điện thoại, nói rằng mấy thương nhân cung ứng cho tòa nhà của James đều cự tuyệt cung cấp nguyên vật liệu. Tòa nhà mới này của James có thể xây được hay không, vẫn là một câu hỏi.
Sở Ninh Dực nghịch chiếc điện thoại trong tay, cướp địa bàn của anh, cũng phải xem có thực lực đấy không.
“Chỉ dựa vào tin tức này mà nhà cung ứng đã không muốn kiếm tiền nữa rồi à?” Thủy An Lạc hiếu kỳ hỏi.
“Không, anh cho người thả tin đồn, tòa nhà đó sớm muộn anh cũng đoạt lại. Đám thương nhân này đâu có ngốc. Giờ bọn họ không rút ra, một khi anh nắm được mảnh đất đó, bọn họ sẽ không còn cơ hội để hợp tác với Sở Thị nữa.” Sở Ninh Dực thản nhiên nói.
Thủy An Lạc: “...”
Hai bút cùng vẽ, anh Sở thật âm hiểm.
“Anh có chắc sẽ đoạt lại được không? James chắc chắn sẽ không buông tay rồi, đúng chứ?” Thủy An Lạc giúp anh rót nước. Hiện giờ thím Ngô còn đang trông đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890217/chuong-1885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.