Thủy An Lạc hơi cúi đầu xuống rồi giúp Sở Ninh Dực kéo quần, thế nhưng thằng anh em của Sở Ninh Dực lại rất không khí phách mà chào cờ.
Thủy An Lạc không hề biến sắc tát một cái: “Thành ra thế này rồi mà vẫn còn không biết điều.”
“Ui...” Sở Ninh Dực hít vào một hơi, sắc mặt cũng trở nên khó coi hơn.
Thủy An Lạc nhanh chóng giúp anh mặc xong xuôi rồi đỡ anh ngồi xuống.
“Em thèm ăn đòn rồi có đúng không hả?” Sở Ninh Dực nghiến răng nói.
Thủy An Lạc cười tủm tỉm: “Nó không ngoan cho nên em thay anh dạy dỗ nó một chút ấy mà.”
Sở Ninh Dực duỗi tay ra để nắm chặt lấy cổ tay của Thủy An Lạc, sau đó kéo cô ngồi lên chân mình. Anh biết rõ cô ngốc này lại đang đùa giỡn anh đây mà.
Thủy An Lạc khẽ kêu lên một tiếng rồi nhảy qua ngồi xuống đùi anh, sau đó vòng tay ôm lấy cổ của Sở Ninh Dực, nói: “Anh Sở, anh không thấy mùi à? Hay anh cũng có hứng thú ấy ấy trong toilet rồi?”
Hai tay của Sở Ninh Dực đè chặt eo của cô rồi cắn một cái lên đôi môi anh đào của ai đó: “Anh không có hứng thú với toilet, thế nhưng với em thì lại có tình - thú!”
Thủy An Lạc ngửa mặt ra sau để tránh đi nụ hôn của Sở Ninh Dực: “Nghiên cứu cho thấy một tuần chỉ cần ấy ấy từ hai cho đến ba lần là tốt nhất, nhiều hơn sẽ hại cơ thể!”
Sở Ninh Dực nhướng mày: “Em đang nghĩ gì thế? Anh có nói gì à?” Sở Ninh Dực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890202/chuong-1870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.