Hạ Lăng rũ mắt xuống che đi những cảm xúc kỳ lạ trong mắt để không ai biết cô ta đang nghĩ gì.
Kiều Nhã Nguyễn cũng chẳng vội. Cô vẫn chờ cô ta trả lời và tiếp tục uống... trà sữa của mình.
“Cô Phong, tôi không hiểu tại sao cô lại nói như vậy. Lẽ nào chỉ vì tôi muốn làm trợ lý của Phong Phong mà cô cứ thế vu oan cho tôi như vậy sao?” Hạ Lăng nói, trông có vẻ như cô ta đang tức giận.
Kiều Nhã Nguyễn đưa tay xoa xoa tai của mình, rốt cuộc hôm nay cô cũng hiểu rõ cái gì gọi là trả đũa rồi.
Thế nhưng cũng đồng thời chứng minh được rằng, Hạ Lăng này không đơn giản.
“Cũng vì muốn tốt cho cô Hạ đây thôi. Cô phải biết rằng, đến bây giờ cô vẫn có thể khỏe mạnh không bị tổn hại gì để ngồi đối diện tôi thế này, hoàn toàn là nhờ gương mặt của cô đấy! Trước khi làm chuyện xấu thì nhớ phải nghĩ cho kỹ. Nếu như cô dám ỉ vào gương mặt đó mà làm chuyện xấu xa thì tôi cam đoan một phút sau cô sẽ không còn nó nữa đâu!” Kiều Nhã Nguyễn uy hiếp nói, sau đó đứng dậy nhìn Hạ Lăng từ trên xuống dưới một lượt: “Tôi chỉ muốn nói cho cô biết, chị Kỳ Nhu là cảnh sát, vậy nên cô cẩn thận một chút nếu không thì chính gương mặt này sẽ đưa cô ra trước công lý đấy!”
Thanh âm của Kiều Nhã Nguyễn rất thấp, thấp đến mức cô dựa sát vào Hạ Lăng, hơi thở của cô đều phả trên mặt cô ta.
Dưới mặt bàn, hai bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890165/chuong-1833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.