Cô ấy đã về rồi?
Trong nháy mắt đó, Phong Phong lại không dám bước qua.
Kiều Nhã Nguyễn ôm Tiểu Bất Điểm đứng dậy. Về đến nhà cô liền đổi một bộ quần áo thể thao đơn giản. Mái tóc vốn không dài được túm lại thành một búi tóc nhỏ càng khiến cô trông đáng yêu, hoạt bát hơn.
Kiều Nhã Nguyễn quay lại nhìn Phong Phong, thưởng thức vẻ mặt đấu tranh của anh.
Cô chỉ về sớm có mấy ngày mà thôi, tên này bị làm sao thế?
Tiểu Bất Điểm một tay ôm lấy bờ vai Kiều Nhã Nguyễn, một tay cầm lấy kẹo que mút.
Phong Phong không bước tới, Kiều Nhã Nguyễn vẫn đứng yên đó nhìn anh.
“Sao hả? Không quen em, hay là đã làm chuyện gì có lỗi với em rồi?” Kiều Nhã Nguyễn chẹp miệng nói, nhìn người đàn ông vẫn đứng đờ ra đó.
Phong Phong hít sâu, đang định cất bước qua lại bị một bóng người lao đến cản lại.
“Phong Phong, tôi đã nghĩ rồi, vợ anh không thích tôi cũng phải có lý do chứ. Nếu như không có, cô ấy không có quyền cản tôi làm trợ lý của anh.” Hạ Lăng chắn trước mặt Phong Phong, nghiêm túc nói.
Bước chân Phong Phong đột nhiên khựng lại, Kiều Nhã Nguyễn chỉ nhìn thấy bóng lưng của Hạ Lăng, nhưng lời nói của cô ta lại khiến cô phải nhíu mày.
Trợ lý?
Phong Phong đổi trợ lý mới rồi à?
Lại còn là một cô gái trẻ?
Phong Phong biến sắc, “Cô Hạ, tôi đã nói là không thuê cô rồi, cô cứ quấn lấy tôi thế này là có ý gì?” Phong Phong trầm giọng nói.
“Tôi không quấn lấy anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890140/chuong-1808.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.