Nói với cô ấy?
Thấy cô nói vậy, Phong Phong lập tức xù lông lên.
“Nói với em á, ông đây có tìm thấy em để mà nói không hả?” Phong Phong lạnh lùng nói.
Kiều Nhã Nguyễn: “...”
Con mẹ nó, cái cớ này tốt lắm, khiến cô không sao cãi lại được.
Có điều thấy anh cũng không cố tình muốn giấu cô nên cô cũng tha lỗi cho anh.
Kiều Nhã Nguyễn đang mải suy nghĩ, điện thoại lại vang lên. Phong Phong với lấy điện thoại, nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình liền cau mày lại, “Mẹ em.”
Kiều Nhã Nguyễn sững người, vội vàng nghe máy.
Nếu là người khác, Phong Phong vô liếm sỉ có khi đã tự nghe máy luôn rồi, nhưng mẹ cô thì khác, Phong Phong sợ mẹ cô.
Kiều Nhã Nguyễn một tay bế Tiểu Bất Điểm, một tay ấn nhận cuộc gọi.
“Mẹ...”
“Con đang ở đâu?” Mẹ Kiều chụp đầu hỏi thẳng.
Kiều Nhã Nguyễn nhìn Phong Phong, ra hiệu cho anh đừng nói gì, “Quân doanh ạ, sao thế mẹ?”
Kiều Nhã Nguyễn nói xong lại bị Phong Phong lườm một cái, nhưng Kiều Nhã Nguyễn hoàn toàn coi như không trông thấy.
“Con đừng có mà gạt mẹ, cái bóng lưng ở trên báo kể cả có thành tro mẹ cũng nhận ra. Con lại đi tìm cái thằng đó rồi có đúng không? Giờ nó cũng đã có con rồi, mẹ nói cho con biết, cái thằng Phong Phong đó không thể tin được đâu. Con muốn mẹ tức chết có đúng không?”
Giọng mẹ Kiều rất lớn, Phong Phong tất nhiên đều nghe thấy hết.
Mẹ Kiều có thành kiến rất lớn với anh.
Tiểu Bất Điểm hơi dẩu môi, mẹ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890105/chuong-1773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.